Từ Ngôn ngữ đến cảm xúc và thái độ.
Posted on Tháng Tư 13, 2012 by Trần Đình Hoành
Chúng ta có thể nói về tình yêu như thế này: Yêu là nhớ thương, quan tâm, chăm sóc, nhịn nhục, hỗ trợ… Đó kiến thức của tình yêu ở mức ngôn ngữ. Mức này chỉ là các từ, hoặc các tư tưởng mường tượng trong đầu.
Ai trong chúng ta cũng biết, các tư tưởng như thế vẫn chưa có nghĩa là ta biết tình yêu là gì, cho đến lúc ta biết yêu, tức là lúc ta bắt đầu yêu một người thật, với những cảm xúc dào dạt trong lòng, nhớ nhung quay quắt, luôn nghĩ về nhau, chăm soc lo lắng cho nhau từng tí… Đó là lúc ta thự c sự có cảm xúc về tình yêu, và sống từng giây trong ngày với một thái độ yêu thương trân trọng với người mình yêu. Đó mới là yêu. Và đó mới là biết yêu là gì.
“Cái biết” của con người chúng ta luôn luôn có 3 bước như thế: Bước đầu tiên là ngôn ngữ—do ta đọc sách vở. Bước thứ hai là cảm xúc–kinh nghiệm thật với cảm xúc thật, về những điều trước kia ta chỉ đọc trong sách vở. Bước thứ ba là thái độ sống—thái độ thương yêu do cảm xúc thương yêu tạo ra.
Phải đến bước thứ ba mới là kiến thức thật sự. Khi ta biết một điều gì qua kinh nghiệm, với cảm xúc mạnh mẽ rõ ràng, và tư đó ta có được thái độ mới, phù hợp với cảm xúc mạnh mẽ đó, thì đó mới là kiến thức thật, không chỉ là một mớ chữ nghĩa ta đọc trong sách.
Mọi người đàn ông đều đọc trong sách và đều biết là mình nên yêu vợ mình, và yêu là thế nào. Nhưng cái biết đó vẫn không là cái biết cho đến khi anh ta cảm thấy rât yêu vợ trong lòng mình, và từ cảm giác yêu thương đó anh ta có được thái độ của người thật sự yêu vợ.
Từ ngôn ngữ đến thái độ sống là một quãng dài. Và có rất nhiều người dừng ở mức ngôn ngữ trong rất nhiều chuyện. Nói kiểu bình dân là “Nói thì hay, làm thì dở.” Đôi khi người ta cố tình nói và cố tình không làm. Nhưng rất thường khi người ta không cố tình nói dối như thế, mà người ta chỉ không biết kiến thức thật là gì. Người ta có một mớ chữ trong đầu, và người ra tưởng đó là kiến thức thật, và do đó người ta dừng lại ở mức chữ nghĩa mà không biết là mình chẳng biết gì cả.
Cho nên các bạn, các chuẩn mức soosngp—khiêm tốn, thành thật, yêu người—vẫn chỉ là một cụm từ, cho đến khi bạn thất sự cảm xúc được khiêm tốn, thành thật và yêu người trong tim bạn, và cảm xúc đó thúc đẩy bạn hành xử với thái độ khiêm tốn, thành thật và yêu người luôn luôn.
Đừng dừng lại ở mức chữ nghĩa. Biết thật là ở mức thái độ–thái độ sống với các chuẩn mực mình muốn noi theo.
Nhà Phật gọi cái biết thực thụ, cái biết bằng thái độ sống thường trực, là tri kiến.
Chúc các bạn một ngày đầy tri kiến.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét