Có một chàng sinh viên ngồi chơi bên bờ một hồ nước rộng. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng. Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ chàng bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp đang ngồi đọc sách.
Không biết làm thế nào (chả nhẽ lại cứ ngâm nước mà chờ, hay để thế mà lên...), anh chàng lặn xuống đáy hồ tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt xuống hồ ngày trước, chàng bèn lấy cái xô úp ... lại và đi lên bờ. Ðến gần cô gái, chàng cất tiếng hỏi:
-Cô gái ơi, em đang đọc gì thế?
. Cô gái ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của chàng, trả lời:
- Em đang nghiên cứu Triết học".
Chàng trai đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:
- Nghiên cứu triết học, thế cô có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?". Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo.
Cô gái nhìn chàng chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:
- Anh nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có
Một cô nàng tóc vàng xinh đẹp và gợi cảm mời một người thợ tới nhà để sửa tivi. Sau khi công việc kết thúc, cô gái trả tiền cho anh thợ, và thì thầm:
- Tôi phải đưa ra một đề nghị bất thường với anh. Nhưng trước hết, tôi xin anh hãy hứa giữ bí mật chuyện này, nhất là đối với chồng tôi!
Anh thợ chấp thuận ngay và cùng cô gái vào phòng trong một tâm trạng khấp khởi và hồi hộp. Tiến gần bên chiếc giường ngủ, cô gái nói tiếp:
- Chồng tôi là một người đàn ông nhu nhược về thể chất, cho nên bất lực trong chuyện này. Giờ đây, chỉ có tôi với anh. Tôi là một phụ nữ và anh là một người đàn ông, còn kia là chiếc giường ngủ... - Tóc vàng ngập ngừng.
Anh thợ hồi hộp giọng hổn hển:
- Vâng! Tuyệt quá!
- Kể từ khi tôi nhìn thấy anh ở ngoài cửa tôi đã biết anh thích hợp với chuyện đó.
- Vâng, vâng, vâng...
- Vậy anh có thể... khiêng giúp tôi cái giường này lên tầng 3 được không?
Tại một hội nghị về hội thảo ngôn ngữ quốc tế, trong giờ giải lao giáo sư các nước nói chuyện với nhau về vấn đề đồng âm. Vị nào cũng khoe nước mình có thể nói một câu nhiều từ đồng âm nhất.
Đầu tiên là người Pháp. Vâng, xin mời độc giả hãy đọc tiếp để thấy sự tự tin của ông ấy:
La souris sourit sous le riz
(Tạm dịch: Con chuột cười dưới gạo)
Còn sau đây là hình ảnh giáo sư người Anh, thưa quý vị:
we can can a can
(Tạm dịch: Chúng ta có thể làm một cái hộp)
Tới lượt hai ông châu Á thì... nói nhanh quá nên các bác phó nháy không kịp chụp lại, do đó không có hình. Vị giáo sư Trung Quốc lên tiếng:
- Đồng tử du đồng, đồng tử lạc
(Tạm dịch : Cậu bé dạo chơi trên đồng, bị lạc).
Nhà ngôn ngữ học Việt Nam của chúng ta làm luôn một tràng:
- Bữa qua, "qua" nói "qua" qua mà "qua" hổng qua. Hôm nay, "qua" nói "qua" hổng qua mà "qua" lại qua!
Mấy giáo sư kia chịu thua luôn (các vị thừa biết "qua" tiếng miền nam nước Việt nghĩa là "anh", thế mới khó)! Xin mời các bạn đọc lại đoạn “qua... qua...” trên và dịch từ tiếng ta ra tiếng... Việt xem có dễ không?
Trong cuộc thi vấn đáp, ban giám khảo hỏi thí sinh:
- Em tên gì?
- Em tên là Hà. - Cô gái nói xong thì cười rất rạng rỡ.
Ban giám khảo hỏi:
- Tại sao em lại cười.
Cô gái trả lời:
- Dạ, tại vì đề của câu 1 dễ quá!
Ban giám khảo:!!!!
ở một bến đợi ô tô buýt. Cô gái tỏ vẻ khó chịu trước cặp mắt nhìn chằm chặp của một chàng trai :
- Tôi có điều gì khiến anh quan tâm chăng ?
- ồ không! Tôi ngóng xe mà.
- Vậy xin anh quay mặt lại!
- Rất tiếc là không thể được. Tôi bị cận nặng, nên chỉ biết ngóng xe theo nét mặt của người khác mà thôi..!
Tại Đại học Ngoại giao, Giáo sư đưa ra đề tài ứng xử nhanh như sau: - Nếu trót bước lầm vào một phòng vệ sinh khác giới, đối mặt với đám đông đang "online", anh chị sẽ xử trí thế nào?
Sinh viên nhao nhao:
- Rất tiếc, xin quý vị cứ tự nhiên.
- Xin lỗi các bạn, mình đãng trí quá!
- Lao nhanh ra ngoài hoán vị hai tấm biển.
- Lặng lẽ quay ra ấp khăn lạnh lên mặt.
Vị giáo sư ngắt lời:
- Sai bét cả. Cách tốt nhất để hóa giải tình huống này, chúng ta cần sử dụng kịch bản gọi là "thong manh": Lập tức cố định tròng mắt, giữ nguyên hướng nhìn, sau đó chuyển mắt sang trạng thái dài dại, mất phản ứng. Tiếp theo, tay quờ quạng, chân dò dẫm, môi mấp máy, và... từ từ lần theo tường quay ra.
Nhà bác học nuôi 2 con thỏ, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công.
Một ngày nọ, 2 con thỏ nói chuyện với nhau:
- Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là gã lại đem đồ ăn đến cho mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét